Tiếu ngạo…giang hồ…

Một trà, một thuốc, một tiêu ( sáo )

…có khi một chén rượu…phiêu với đời…

Những lúc lọ mọ một mình …lau lau,chùi chùi,kê kê ,xếp xếp …,thấy mình thật… đơn độc. Nhiều lúc lòng tự hỏi :cái đích của cuộc chơi này là gì? điểm dừng ở đâu? sao khó trả lời quá ~!

Thôi thì cũng cần một chút tĩnh tâm: một khúc ‘ tiếu ngạo giang hồ ‘ theo Khúc Dương và Lưu Chính Phong cho ‘ thần ‘ được dưỡng,để có thêm những đam mê mà bước tiếp như gã thị vệ độc hành trong cái nghiệp đồ xưa này…~!

Kính diễn đàn xem vui~!

Ngọa Long Sinh

Xem thêm