‘Tha hương chẳng gặp người tri kỷ
Một cánh hoa tươi đủ ấm lòng’ (1)
Viễn xứ không quên tình cổ ngoạn
Tửu – trà – nghiên – mực…thỏa nhớ mong???
Năm sáu trăm năm thành cát bụi
Sắc không – không sắc, cũng là không
Ngày đông xao xuyến men hàn tửu
Nâng tặng Đại huynh chén rượu nồng.
Kính!
(1) Thơ Nguyễn Bính.








